Như một con rết hoặc như một con rắn.Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang.Bao nhiêu năm bạn sống theo cách đó và bạn nhận được thông điệp của sự mệt mỏi ngập tràn các ngóc ngách mà cơ thể bạn có thể chứa được.Vừa phải khao khát một ngày họ cũng phá bỏ chúng để chung sống trong một tầm nhận thức khách quan và lành mạnh hơn.Kẻ thắng thì làm gì đó với bàn cờ tan hoang.Và thế là phải giáo dục, răn đe ngay từ trong trứng nước.Và tiếp tục sứ mệnh sống đến chết thì thôi.Nhưng lúc đó hình như mẹ khóc.Mặc cảm với việc làm thơ của mình, mặc cảm với danh hiệu thiên tài… Đó là cái trạng thái ban đầu khi bạn lột xác.Tí nữa phải uống tam thất với chị đấy nhé.
