Thế nhưng chàng đã biết được hai lý do tại sao Cây Bốn Lá thần kỳ chưa bao giờ mọc được trong khu rừng Mê Hoặc, và chàng tin chắc rằng mình sẽ còn biết nhiều hơn nữa vào ngày mai.Vì thế Nott lên tiếng chào bà:Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn.Người ta thường nói: "Còn nước - còn tát.Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi.Chàng không còn nghĩ thêm ra được ai để hỏi nữa.Điều này chưa bao giờ xảy ra trong hai ngàn năm qua.Đúng là dường như chàng sẽ không cần phải làm gì thêm nữa nên chàng có thể để việc này vào ngày mai.- Giờ thì ngươi đã biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không mọc ở đây.Một buổi chiều đẹp như muôn thuở!