Gaynor là một người như vậy.Thành thử tôi cũng lại được nghe những lời khuyên mà ba tôi đã viết trong thư: Phải quét hết những rác rưởi chất chứa trong đầu óc tôi đi."Đừng lo cho đời sống vật chất của con, đừng lo thiếu món ăn thức uống, cũng đừng nghĩ đến thân thể con và những vật để đắp điếm nó.Ít bữa sau, bác sĩ kêu điện thoại cho hay cháu đã qua cơn nguy.Englert, sở dĩ đến nay còn sống là nhờ tự tìm được bí quyết ấy.Tức thì tôi nhận thấy rằng chuốc lấy khổ vào thân chỉ vì tự ép mình vào một cái khuôn không thích hợp.Vợ mới sinh con thứ nhì.Xin bạn nhớ khoa trưởng Hawkes ở trường Đại học Columbia nói: "Một nửa nổi lo lắng trên thế giới sở dĩ có là do người ta chưa thu thập được đủ tài liệu để quyết định mà đã rán tìm một quyết định".Tình thế nguy ra sao? Có thể tệ hơn được không? Có thật là vô hy vọng không?Nhưng chẳng bao lâu vỏ xe tan tành ra từng mảnh.
