Cái nơi mà mấy tháng trước mẹ đã rủ nhưng tôi không đi.Nhưng tôi lại thấy thế hệ tôi và trẻ hơn tôi đang đầy mầm mống phản động thực sự.Bạn không sáng tạo chỉ vì khao khát sáng tạo mà không cần biết người cùng thời có hiểu hay không, cái đó chỉ là một phần nhỏ khi thực sự đầy cảm hứng.Khá nhẹ nhõm và yên bình.Đơn giản vì hai cái đó bản chất giống nhau: Bó hẹp về cảm quan.Thế nên tôi đã tìm mua tất cả các tác phẩm của ngài cho ông cụ.Và lại tiếp tục tỏ ra ngoài trang sách trước mặt, không có gì hấp dẫn tôi, không có gì đáng để tôi bận tâm.Tôi viết chữ BÀI LÀM theo ông ta dạy.Nhưng vấn đề là tinh thần thật khó chia phần.Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác.