Ngắn ngủi mà đằng đẵng.Dầu? Xăng? Nhớt? Chịu! Hay mồ hồi? Hay máu? Hay nước mắt? Hay chất thải? Cũng chịu!Khi mà bạn bắt buộc cần những đối xử dịu dàng dành cho một con bệnh thì họ lại thường dùng phương pháp nhà binh.Mình không khổ nhưng người ta lại khổ.Con người thường chỉ trở nên biết ơn sau khi họ cảm thấy hàm ơn.Hoặc lúc phấn khích.Bắt đầu nghe những tiếng động khác.Bạn muốn một sự thanh minh lớn hơn.Còn khả năng điên hoặc chết à? Mi thử chui vào những cơn đau của ta mà xem.Thế mà, khi không có quyền được lao động theo sở thích, để không hoang tưởng bởi sức hấp dẫn có thể gây nghiện ngập, để không quá xa cách đồng loại; đôi lúc bạn phải cấm cửa, hắt hủi trí tưởng tượng.