Tại sao? Tại người viết đã xin người nhận bạn cho một ân huệ nhỏ, mà như vậy tất nhiên người nhận thư tự thấy mình quan trọng lắm.Crowley núp sau chiếc ghế đệm bông, bắn lại lính không ngừng.Như một văn sĩ đã nói: "Đàn bà đào huyệt chôn hạnh phúc gia đình bằng nanh vuốt của họ".Bữa đó, tôi đã mất hết điềm tĩnh, xin ông thứ lỗi cho".Và bây giờ trong cảnh về già buồn tẻ cô độc, bà khát khao chút lòng thương, chút ấm áp trong lòng và ít lời thán phục mà không có kẻ nào biết làm vừa lòng bà hết.Bữa đó, tôi đã mất hết điềm tĩnh, xin ông thứ lỗi cho".Nhưng nếu bạn nói: "Chúng ta hãy ngồi xuống đây và ôn tồn nói chuyện với nhau.Hồi chú bằng tuổi cháu, chú vô lý hơn cháu nhiều.Đừng bao giờ để người đó trả lời "không" hết.Người đọc nó có ấn tượng gì? Tôi sẽ cho bạn hay.