Tôi mong rằng quyển sách này sẽ khởi xướng một quan điểm khác về sự thất bại và trả lại giá trị thật sự cho nó để xóa sạch sự khiếp sợ thất bại còn đang lởn vởn trong tâm trí chúng ta.Việc thứ nhất, khi thầy dạy tôi từ chối giới thiệu tôi đi học ở nước ngoài.Không ai già đi chỉ vì đã sống qua nhiều năm, Người ta chỉ già đi vì đánh mất lí tưởng của mình.Khoăng thời gian vài năm đầu tiên là một cuộc chiến đấu dữ dội.Tia chớp lóe lên trên đầu họ.Thấy không có gì tiến triển ở Lào, ông quyết định theo cha xuống phương nam để khởi đầu một công việc mới.Đây là một điều rất đáng buồn ,và đây cũng là lí do tại sao tôi viết quyển sách này,vì tôi biết có vô số người không thể thấy được giá trị những lần thất bại của mình ;vì thế,họ sống trong một cuộc sống khép kín với người khác và mất hết mọi ảo tưởng.Vào ngày 20 tháng 7 năm 1969,Neil Alden Armstrong ,người chỉ huy con tàu Apollo 11 ,đã trở thành người đầu tiên đi bộ trên mặt trăng.Nhưng định mệnh đã giáng cho bà một đòn nữa.Và thủ phạm lớn nhất chính là truyền hình .