Ngay ngày đầu tiên thần Gnome đã nói với ta là không có cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này cả, và chắc là thế thật.Bà ta là chủ của các loài cây và là cây thông thái nhất trong khu rừng này.Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế.Và kết quả cuối cùng thật tuyệt vời.Anh ta sống chán nản, cô đơn, dằn vặt trong lâu đài của mình từ đây đến cuối đời.Sau đó tôi kiếm được chân xách hành lý ở một khách sạn lớn.- Thế còn cậu? Cuộc sống của cậu như thế nào? Cậu có gặp nhiều may mắn không?Anh đã chấp nhận thách thức của ta trong số hàng trăm hiệp sĩ.và nhìn, nhìn thêm này.Trước hết như vậy đã.
