Nếu bạn cho rằng ý tưởng nào đó có giá trị thì hãy thực hiện ngay lúc này, tự mình hoặc với sự hợp tác của người khác.Khi Henry Ford bắt đầu nghiên cứu chiếc ô tô cà tàng đầu tiên của mình, ông đã bị những người có tầm nhìn hạn hẹp - chủ yếu là họ hàng và láng giềng của ông - cười nhạo.Người có khả năng tư duy cao biết bỏ ngoài tai cuộc trò chuyện của một người chỉ biết bắt đầu bằng câu nói quá nhàm chán: Nghe nói rằng… bởi vì họ hiểu những gì mà họ sắp được nghe chỉ là những điều hoàn toàn vô nghĩa và chỉ khiến cho cuộc trò chuyện càng nhanh chóng kết thúc.Việc tự thể hiện mình đúng nghĩa lại mang tính sáng tạo.Để thỏa mãn trí tò mò của mình về số lần thất bại mà trung bình một người có thể chịu đựng được thay vì bỏ cuộc trong nỗi thất vọng ê chề, tôi đã tiến hành một cuộc nghiên cứu nhằm đánh giá nghị lực của con người mỗi khi đối diện với thất bại.Nói ngắn gọn là con người có thể định hướng được tiềm thức của mình bằng cách trò chuyện với nó, ra lệnh cho nó như thể đó là một người phục vụ vô hình đang chờ mệnh lệnh, sẵn sàng làm bất cứ điều gì nếu được yêu cầu.Bạn có thể ra lệnh cho anh ta thực hiện bất kỳ một ước vọng nào.Vậy kết quả ra sao? Đó chính là sự ra đời của chuỗi cửa hàng mà Maranz đã quyết tâm xây dựng trên toàn nước Mỹ.Điều kỳ lạ nhất về những người thành đạt này là họ cũng chẳng có nhiều cơ hội hơn những người chưa bao giờ đạt được thành công.Liệu bạn có thể bó hẹp tâm trí của mình trong một trại tập trung văn hóa - xã hội? Phải chăng bạn đang tự mình dấn thân vào một công cuộc tẩy não bằng cách giam hãm, cô lập mình trước những ý tưởng mới có thể đưa bạn đến thành công?
