Chứ không phải như thời của tôi bây giờ.Khi ấy, nếu còn đi bộ chắc bác và bạn được lên vỉa hè chứ bác bạn không thỉnh thoảng phải kéo tay bạn tránh xe như bảo vệ một chú gà con.Có một bộ quần áo trên sàn và bạn mặc nó.Cuốn sách thì vớ vẩn.Cháu có định đi học nữa không nói thử bác nghe.Ở đây, bạn tự nhủ, bạn nằm một mình và than vãn chẳng để làm gì.Bạn thực hiện nó trong lúc chờ đợi cái sẽ phải đến.Để xem ai nghệ sỹ, ai câu cú hơn nào.Thằng em ngồi kiểu đầy tính hiền triết từ đầu đến cuối buổi.Rồi thì mấy hôm sau ngó qua, ai đã vặt hoặc cắt trụi mất rồi.