“Không có biển xanh thì không có sóng trắng, ko có sông lợ thì không có phù sa.- Người con gái đảm đan là người con gái biết nấu thành thạo món Cháo Điện Thoại mỗi ngày.Lúc này Chíp mới để ý kĩ khuôn mặt của vị ni cô tốt bụng.Theo thói quen, trước khi vào cơ quan, ba Chíp ghé vào quán cà phê quen thuộc ngồi nhâm nhi ly bạc xủi cùng bác Hùng làm cùng cơ quan.Cái thích đó gọi là sự hâm mộ.- Em có thể nói chuyện với anh một phút được không? – Lâm Vinh nói tiếp.“Sao anh không nói gì, sao anh không giữ em lại, nếu anh chỉ nói một lời em sẽ bỏ tất cả để nằm trong vòng tay ấm áp của anh mãi không xa rời?! Tại sao… tại sao chứ?”.“Nếu dành thêm 30s để ngắm nhìn tất cả những điều bình thường, nhỏ bé nhất trong cuộc sống,… đôi mắt ta sẽ tràn ngậpĐáng ghét thật, làm mình chờ cả ngày, chả thấy hơi hám gì cả đến tận khuya lắc mới chịu gửi tin chúc mừng.Chợt phía sau có một bóng người bước đến.