Mạch sáng tạo và khao khát đến với nó không chảy rần rật trong hắn.Bác gái hơn đứt bạn về khoản ăn nói, bạn chỉ biết ngồi cạnh bà, bóp đôi vai, đôi tay gầy guộc, khô quắt.Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào.Người bảo đời là bể khổ.Đi lên, đã có người lấy thuốc ra hộ rồi.Dễ dàng bắt quen với nhau và tạo không khí thoải mái sau vài lần cụng ly.Bác nói thế cháu có ý kiến gì không? Tôi cứ cúi đầu.Họ biểu trưng cho chính họ.Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố.Khao khát được đụng chạm với giới khác không thường trực hoặc bị việc khác lấp đi.
