Tôi chỉ nhắc lại cho bạn đấy thôi.Cho nên riêng tôi, tôi yêu sự gắng sức lắm.Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương.Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa.Đã đành, nên bỏ thêm nhiều thì giờ vào việc tu thân, càng chịu tốn công thì kết quả càng nhiều.Sự tiếp tế thời gian mặc dầu rất đều đặn mà lại bị hạn chế một cách khắc nghiệt.Nhưng có gì lạ đâu? Vẫn là luật nhân quả mà.Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả.Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi.
