Vào nằm chôn mình trong suy nghĩ.Này, mày bê cái kia cho chú.Em vẫn nhớ hồi mình chưa về một nhà chứ? Để anh kể lại thay em nhé.Và một số lí do khác…Tôi mở cuốn sách tiếng Pháp của thằng bạn cho mượn ra.Trước khi đến nhà ông ta, tôi miễn cưỡng.Chú công an hay cảnh sát gì đó bảo: Đó là chuyện của cậu.Cả khi em ngoác miệng kêu Việt Nam vô địch! thì em vẫn duyên dáng và đầy sức sống khác hẳn đám ô hợp quá khích kia.Xin lỗi em, xin lỗi em tưởng tượng.Nỗi chán chường của tuổi trẻ sau bao nhiêu năm đóng băng lại và giờ tan chảy.