Trong hai năm, mỗi năm tôi làm 5.Nhưng chúng ta đều hiểu rằng khi ta được "giải bày tâm sự" là ta thấy trong người nhẹ nhõm liền.Nhẩm thầm: "Mặt trời sáng trong, vạn vật tươi thắm, dịu dàng, ta cũng hoà theo nhịp sống thần tiên của vũ trụ".Ông thấy bà công nợ thì sinh lo lắng.Kinh nghiệm đó đã cho tôi những bài học.Nhờ cháu, tôi tìm được giải pháp cho tình thế bi thảm đó.Rồi nói với hàm răng, mắt, tay, chân: "Duỗi ra".Đáng lẽ oán hận và thương thân trách phận như vậy, ông nên tự hỏi tại sao ông không được các người làm công cảm ơn.000 toa mới có một toa trật đường rầy, vậy mà lo tới nỗi tưởng bị ung thư trong bao tử thì chẳng phải là điên ư?Suốt đời ông ta không bao giờ được ngủ trọn đêm!