Họ chỉ có đủ tiền để cầm cự giỏi lắm là vài tuần.Đó cũng chẳng phải là điều chúng ta ước ao cho một đứa trẻ mười hai tuổi.Nếu Christopher được sinh ra trong một gia đình giàu có, nếu anh là con trai của một bác sĩ uy tín và có vị trí chủ chốt, tôi đảm bảo với bạn rằng anh đã trở thành một trong số những nhân vật mà bạn vẫn đọc thấy − một người nhận tấm bằng Tiến sĩ ở tuổi mười bảy, cậu em tên Jeff của Chris nói.Công việc thỏa mãn được cả ba tiêu chí nói trên được coi là có ý nghĩa.Bà rơi nước mắt trước cái chết của bạn bè hồi dịch cúm năm 1918.Ngược lại, những trẻ em thuộc tầng lớp lao động hoặc nhà nghèo lại được mô tả đặc điểm là một cảm giác xa cách, ngờ vực và bị kiềm thúc chặt.Nhưng liệu chúng ta có hiểu biết đủ nhiều về thứ ánh sáng mặt trời đã sưởi ấm cho những hạt mầm đó, về thứ thổ nhưỡng mà trong đó chúng cắm sâu bộ rễ, và cả những con thỏ hay tay thợ rừng mà chúng đủ may mắn tránh thoát không? Nhưng đây không phải cuốn sách nói về những cây đại thụ.Đây chính là lợi thế mà Oppenheimer sở hữu còn Chris lại thiếu hụt.Những nhận định của ông trong cuốn Những kẻ xuất chúng giúp các bậc làm cha mẹ tiên đoán khả năng: Con cái họ có thể trở thành vận động viên thể thao nổi tiếng? Có thể thành công rực rỡ trong ngành công nghệ thông tin? Hoặc có thể trở thành luật sư danh tiếng?Ở Hamburg, chúng tôi phải chơi suốt tám tiếng đồng hồ, nên chúng tôi thực sự phải tìm kiếm một cách chơi mới.