Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.Định kiến tàn sát sự phong phú.Nhưng rồi khi có thêm nhiều vết thương và nhiều sẹo, bạn thấy cũng được thôi.Ông nhắm mắt lại, thấy khuôn mặt vợ, và tự nhủ: Người ta vẫn phải sống khi trên đời còn có người để thương yêu.Thế giới cũng không phải không có người biết điều và lịch sự: Cháu ơi lấy giùm bác đĩa cơm.Hình như cũng hoàn toàn thôi đau.Để lúc này bạn không lo nghĩ đến chuyện ra đi hay không.Mãi mãi, ta chỉ là một cậu bé nhạy cảm, càng lớn càng nhạy cảm.Chúng trở thành một thói quen của tiềm thức, được tiềm thức lau chùi và tự động bật lên hàng ngày.Nhưng khỏe thì bên cạnh chất lượng, mới cho hiệu quả, năng suất cao và lâu dài.
