Đó mới thực sự là sự cởi bỏ để đến với trí tưởng tượng.Rồi hơi hụt hẫng khi ngồi gần mấy cổ động viên văng tục chửi cầu thủ chửi trọng tài, hút thuốc cả buổi.Lúc đó tôi không sợ bẩn, sợ mất lịch sự mà tôi muốn mình thật bẩn, thật ti tiện.Mi thì làm sao điên hoặc chết được.Có tiếng chị út gọi í ới xuống ăn cơm.Hôm qua nghĩ cái gì nhỉ? Đã nhủ cố nhớ còn viết mà chúng lại còn thích chơi trò ú tim.Mi thì làm sao điên hoặc chết được.Một kẻ lạc loài vô cảm.Dù nó cũng chẳng mới thì bạn cũng lưu lại được một số dữ kiện nào đó cho những phân tích sau này.Khi bạn rời bàn, bỏ bút.