Cái mà đôi lúc vì nhận thức được mà mình tưởng mình vô cảm hoặc chai sạn.Người ta đã bị vô số những cái mũ luật pháp, nguyên tắc, tư tưởng… chụp lên đầu.Hai khoang thiện, ác.Đôi khi sự kiếm tìm hay hơi lo lắng đem lại cho con người cảm giác phấn khích.Tưởng chăm hóa ra vẫn lười.Nó có một vẻ đẹp trầm hùng như một bản anh hùng ca, lúc da biết như bản thánh ca, lúc lại như trẻ con líu lo.Này thì… đời người là hoa hồng héo-chỉ còn xơ lá với gai mòn…Mai sau không biết thế nào, nhưng đây là cảm giác sợ phí, sợ mất của một người 21 tuổi chỉ sở hữu thơ và tay trắng.Hôm sau đi thi thấy bình thường.Nghĩa là không đứng trên người khác.