Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường.Bạn hãy thử xuất hiện trong một căn phòng tầng 4 của một ngôi nhà trên phố.Nó cấm đoán những cảm giác yếu ớt, sợ hãi, lo lắng, căm ghét, ham muốn… tự nhiên phải đến.Và khi anh làm việc quá sức, em sẽ để con tè vào người anh.Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì.Từng trang, từng trang…Tất nhiên là để khỏi nghe những lời khuyến khích, động viên, tôi đành nhỏm dậy.Nhưng anh vẫn muốn trả thù em.Hay mình bảo: Tùy đồng chí hiểu.Bác cứ nói đi, bạn là một thính giả trung thành và biết điều.