Một người lữ hành trong cuộc hành trình dài do không định vị đúng hướng đã bị lạc đường.Liệu ông ta có "rũ bỏ" được ám ảnh phạm tội đó sau ngần ấy năm hay không? Ông tuy không bị ngồi tù, nhưng sau đó ông đã mô tả lại cái địa ngục mà ông phải đối mặt, trong khi chờ đợi mọi người phát hiện ra tội lỗi của mình và kéo ông ra khỏi cái thế giới khủng khiếp về tinh thần đó.Hãy thử nghĩ xem: trong hơn bảy năm qua, nỗi lo về tội phạm đã gia tăng đáng kể, trong khi tỉ lệ tội phạm thực sự lại có chiều hướng giảm đi."Bạn ngồi vào tay lái và có toàn quyền điều khiển.Trong khi đó, người hàng xóm của ông cũng cảm thấy hạnh phúc bởi ông ta nghĩ rằng - hàng rào nhà mình trông sẽ mới hơn, đẹp hơn.Khi được hỏi thời gian nào họ thấy hạnh phúc nhất trong cuộc đời, 80% số người được hỏi trả lời "ngay lúc này đây".Còn April cũng không vui vì không thể làm gì khác ngoài việc hy sinh không tổ chức lễ ở nhà mình.Tóm lại, sự bao bọc quá mức không hề mang đến sự hài lòng hay thoải mái trong cuộc sống.Và chỉ có bạn mới biết đó là gì.Cón nếu chúng ta xem nó như một nghề nghiệp thực sự thì tất cả không còn là sự hy sinh vất vả nữa, mà sẽ trở thành niềm tự hào và là một phần của con người bạn.
