Ta có thể viết ngược lại, nghĩa là cứu sống con người ta.Tôi biết nó khờ nhưng không ngờ nó khờ như vầy: Lớp 11 rồi mà một hôm qua đường thấy hai con chó làm chuyện trăng gió nó reo: Ê, hai con chó chụm đuôi vào nhau làm gì kìa (y hệt cái hớn hở của một cô bạn cùng lớp đại học với tôi trong một lần thấy cảnh tương tự).Chính vì tôi chưa có kinh nghiệm về phản ứng của người Việt trước đùa và thật nên gặp phải những điều không theo dự kiến khi đưa cuốn sách của mình cho những người thân đọc.Không phải sáng nào cũng nghĩ ra cái để viết hoặc muốn viết hoặc không muốn cũng viết như sáng nay.Nhà văn tóm lấy bất cứ ý nghĩ nào đến.Ta chẳng cảm thấy quái gì cả.Hôm thì tôi nháy ông cậu: Nó đang trên đường về hoặc không biết nó đi đâu.Trên đó, bệnh nhân, bác sỹ, y tá… đi đi lại lại.Và thế là thế hệ sau lại phải gánh những tàn tích.Không, cháu không phản đối, con không phản đối.