Khi thường thường, họ vẫn nhầm lẫn giữa lúc bạn thật và lúc bạn đùa.Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia.Bạn vẫn nhớ khung cảnh đó.Như lấy đất ở mảng đê này đắp sang mảng đê vỡ kia.Ngoài những người trong gia đình thì bạn hầu như không tiếp xúc với giới này.Tuy thế, đôi lúc, nó ẩn giấu những lời sấm, những câu chuyện bạn viết trong nó mà tỉnh dậy hơi tiêng tiếc vì không nhớ được nhưng nhớ là chúng hay.Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm.Không muốn xé mà cũng không định làm kỷ niệm.Rồi bảo cảm ơn ta đi.Trước khi kể thì bạn làm một số động tác miêu tả để xác định mình đã tỉnh táo.
