Gã thử tìm một cái tên cho bức tranh chưa vẽ trước khi sắp đặt những chi tiết: Ai lừa ai? Thông minh và đần độn? Thực ảo? Cũ quá rồi! Gã cảm giác như bức tranh đã được ai đó vẽ.Hề, mọi khi đi một mình, bây giờ có ông anh ngồi cũng đỡ chán.Nhưng chắc mẹ biết chuyện, lại đòi dắt tôi đến nhà ông ta.Cháu mai sau là chúa sợ vợ.Nhưng chắc chắn nó sẽ làm những trái tim biết rung động rung động.Sách rồi đến bút rồi đến đồng hồ rồi đến kính rồi đến lọ dầu cá rồi đến truyện tranh rồi đến thắt lưng… Xong! Nhắm mắt liệt kê lại xem nào.Tôi nhất quyết không đi.Bằng không, mọi người nói đúng đấy.Về phần cái ác thì vẫn luôn củng cố và bành trướng địa vị của nó.Thêm nữa, chưa mấy ai biết đến bạn.