Người đó bảo tôi: "Không biết ông đã làm gì mà chủ tôi thích ông tới nỗi ngồi đâu cũng chỉ nói tới ông thôi".Các bạn thử tưởng tượng điều đó! Thợ vừa quét xưởng vừa phấn đấu để đòi hỏi này nọ.Nhưng lâu dần quen nghề, lòng hoan hỉ tiêu tan.Bà cất ngôi nhà ấy, yêu mến nó, trang hoàng nó bằng tất cả những bảo vật thu thập được ở châu u.- Thầy đưa tôi một cục phấn.Tại sao? Vì một số đông khách hàng khác cũng giao hàng cho chúng tôi vào lúc đó.hứa mùa sau sẽ đặt làm hai cái máy như vậy nữa.Bà già đó sống một mình trong một dinh cơ rộng như vậy, giữa đống khăn quàng, đồ cổ và kỷ niệm, nên khát khao chút tình âu yếm.Phải lớn tuổi mới biết xét đoán được.Nhưng đối với những "quái vật" như trong số những người mắc nợ tôi, thì tôi còn ngờ kết quả lắm"!