Hơn nữa, nếu chúng ta tới mức phủ nhận sự thực đau đớn và lùi về một thế giới ảo mộng do ta tưởng tượng, thì ta mất thăng bằng rồi.Tôi biết một người sinh nhai bằng nghề xổ để mà rất khinh bỉ những kẻ khờ dại mang tiền lại "cúng" y.Trong khi đợi tôi, ông nhặt một lá cây, quấn làm chiếc còi.Tôi đã đọc những câu ấy trong một tờ thông tri của ty Cảnh sát Milwaukee.Đọc cuốn sách hay nhất về vấn đề ấy, tức là cuốn Cho thần kinh căng thẳng được di dưỡng của Bác sĩ David Harold Frink.Ông Bolitho viết câu ấy sau khi bị cưa một chân vì tai nạn xe lửa.Ở trường tôi không bao giờ khóc hết, nhưng về nhà tôi thì sụt sùi kể lể.Hawkes, hồi sinh tiền, khoảng 20 năm về trước, làm trưởng khoa Đại học Columbia.Bốn năm ròng như vậy, cực như trâu, song anh ta không hề than thở.Theo tôi nhà sản xuất thuốc đó chưa thành công bằng nửa thân phụ tôi, một nông phu ở Missouri, mất hồi 98 tuổi, gia sản không có tới một đồng.