“Đau khổ đến để làm cho con người trở nên cao quý, để gội sạch tính nông cạn và để mở rộng tầm nhìn.Dù gì đi nữa, cho đến lúc đó, tôi đã trải qua những nỗi cơ cực thời thơ ấu, những lần xin việc thất bại, những thất bại trong kinh doanh và thất bại trong quan hệ tình cảm.Hãy tiếp tục chịu đựng chúng.Nhiều lần ông bị tống giam vì tham gia nhiều cuộc biểu tình khác nhau .khiêu vũ và võ thuật .Liệu có ai trong chúng ta có một cuộc sống như thế không? Một cuộc sống không có cảm giác đau đớn?Một lần nữa giấc mơ của cô lại tan vỡ.Cuộc đời chúng ta ví như chiếc máy bay sẽ đi lạc hướng liên miên .Vào năm 1967, tôi đang học năm thứ năm ở trường trung học Batu Pahat, Jonor, Malaysia; đây là năm mà tôi cho là “trọng đại” vì năm đó, tôi là nam sinh lớp 5 đầu tiên bị thầy giáo tát trước mặt cả lớp! Khi ấy tôi 17 tuổi.Nhưng vì ta đã chui ra và sống sót nên ta vẫn còn sống đến ngày hôm nay.