Sống là gì nếu không có khoái cảm.Ông anh họ thiu thiu ngủ bên trái.Vậy ra là tại những lần như thế này.Sự lười biếng, dục vọng bừa bãi, sự e ngại trước cái mới? Khao khát qui về một mối, qui về một chân lí va chạm với khao khát mở rộng, phong phú, sáng tạo mãi mãi.Mẹ bảo: Sao? Tôi cười: Bệnh viện tâm thần ấy.Họ bị im lặng, cuồng miệng quá rồi.Nhưng bác sẽ không để cháu bỏ học đâu.Lúc tôi khóc, dường tôi có hỏi tại sao mình khóc.Đã là hội viên thì ở cả ngày cũng được, miễn là trước mười rưỡi tối, giờ đóng cửa.Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.
