Không để lãng phí, lãng quên khi chưa từng nhớ những đỉnh cao đã có.Tôi tự hỏi mình đang làm trò gì đây.Mẹ thì độ này da sạm đi.Thiu thiu chứ không sáng choang lõa lồ đôi mắt như khi ngửi thấy mùi kim khí trong những cục từ.Chơi là giữ kín mọi điều mình biết.Bạn sẽ phải dẻo dai, phải xoạc ra, phải dài chân ra mãi.Sự vô trách nhiệm và trái tim chai sạn của con người có thể gây ra bất cứ thảm họa nào…Tất nhiên là trừ chuyện đẻ ra những đứa con giống nhau.Có đến hàng trăm con.Nhưng mình không thể không giận điên khi thấy nụ cười mỉa làm trào ra cả cái tưởng tượng không nên biểu lộ ấy.