Sự phung phí năng lực, nỗi ưu tư sẽ làm cho ta lảo đảo, nếu ta cứ lo lắng về tương lai.Tôi mới thấy có mỗi cuốn đó là vừa vui, dễ đọc mà lại vừa chỉ một phương thuốc công hiệu.Do đó tôi được bình tĩnh để quyết định.Ông ta nói "Tôi không có tài để viết một cuốn sách khả sĩ so sánh với tác phẩm của Shakespeare, nhưng tôi có thể viết một cuốn theo tài năng riêng của tôi được".Mà người đời không chịu hiểu như thế.Trước kia tôi làm việc bảy giờ một ngày, Bây giờ một ngày tôi làm 15, 16 giờ.Tôi hoàn toàn đứng về phương diện y học mà nói vậy.Có thể kiếm cách trốn được không? Không.Có bao giờ tôi dám ngờ rằng tâm hồn tôi có được bình tĩnh, tự tin như nay đâu".Tôi liệng bức thư vào sọt rác và cám ơn ông Tơ không xe tôi với con người ấy.
