Hãy tưởng tượng bạn đang lái xe trên một con đường quê đầy gió ở một vùng thưa thớt dân cư.Sau khi thuyết trình được khoảng mười lăm phút, ông tuyên bố, Đây là một câu chuyện có thật.Rồi ÔI CHAO! Bạn phát hiện một thảm họa mới phát sinh một kẻ hay nói những chuyện vớ vẩn mà bạn cảm thấy nhàm chán xuất hiện.Đây là cách chuẩn bị cho sự tự tin đó trước khi bạn gặp gỡ họ.Bước vào cửa và gặp ngay một nhóm không quen biết, tôi đã phải cầu chúa Giê-su.Đây là một ví dụ điển hình:Trên thực tế, đó là điều hoàn toàn thú vị và hợp lý, khi bạn đang cùng nói chuyện với những người bạn theo đạo Thiên chúa.Nào, đây là trò chơi.Rồi nhận biết xem bạn có phải là một người hiện đại hơn và sẽ không phun ra những câu chào gồm bốn từ được tích trữ làm cho bạn nghe có vẻ không nguyên bản.Vậy tại sao những người thành đạt lại phản ứng một cách đầy tiêu cực với Chúc một ngày tốt lành? Tôi suy nghĩ về câu hỏi mang tính xã hội học sâu sắc này.