Nếu không muốn hơi tí bị nhắc: Bỏ truyện đi, ngồi vào bàn học đi con.Bạn vội lén lút mang sang đưa cho bác.Tập hợp lại rồi, một hôm trong bữa ăn trưa, có hai cậu xích mích, một cậu không thích cậu kia ngoáy mũi, cậu kia cứ ngoáy, thế là xông vào đánh nhau.Tôi cứ đứng đó, trước cửa đồn các chú, nghĩ ngợi miên man, chẳng biết để làm gì, chẳng lo lắng hay hồi hộp gì.Như cây bút không mực viết hoài lên trang giấy trắng.Hoặc có người vỡ mộng tươi đẹp.Nhủ cố nhớ mà viết lại những đoạn thú vị.Chơi là hóa thân vào tất cả, sục sạo rong ruổi vào tất cả các ngóc ngách và góc cạnh khác của sự tồn tại và diệt vong.Bác gái hỏi: Đau à con? Hơi thôi ạ.Ai cũng có chiếc ngai của mình trong một nơi không có vua.