Cô gái bảo: Không.Lăn về đâu? Mình chẳng biết.Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm.Nhưng chúng cũng hay đủ để bạn muốn kể lại.Khi rời sân cỏ để về căn phòng tầng hai cách mặt đường chừng mười mét.Đi lên, đã có người lấy thuốc ra hộ rồi.Các cái bộ phận trong não chắc là cơ sở vật chất của tinh thần, ý thức.Nó tan chảy, tan chảy.Người yêu càng quí chứ sao.Thấy mặt mình mát lạnh.
